Màu Nền:-Chọn-Mặc địnhXám nhạtXanh nhạtXanh đậmVàng nhạtMàu sepiaVàng đậmVàng ốMàu tốiFont chữ:-Chọn-Palatino LinotypeBookerlySegoe UIPatrick HandTimes New RomanVerdanaTahomaArialChiều cao dòng:-Chọn-100%120%140%160%180%200%Kích cỡ Chữ:-Chọn-Mặc định(22)161820222426283032343638
Đoạn 10Hôm ấy là lần thứ ba shop chúng tôi ngủ bình thường với nhau, cũng chính là lần trước tiên nằm cạnh anh cơ mà tôi mất ngủ.Tôi ngại buộc phải nằm nép cạnh bên vào tường, Phong thì nằm tại tít tận đầu giường mặt kia, sinh sống giữa cửa hàng chúng tôi còn trống hẳn một khoảng lớn đủ để một người nữa ở vào.

Bạn đang xem: Lấy người không yêu mình ngoại truyện

Tôi đoán anh lạ chóng không ngủ được vị thấy anh trở mình mấy lần, nhưng mà nghĩ cả ngày hôm nay anh gửi tôi về đây, lo mang đến tôi bao nhiêu bài toán như thế, giờ cực nhọc ngủ nên thoải mái và tự nhiên tôi thấy mến thương nỗ lực nào ấy.Tôi lần khần rất lâu, lâu đến cả hai đôi mắt đã bắt đầu ríu cả lại mới dám há miệng to hỏi anh:- Anh ơi, ngủ chưa?- Ừ, sao thế?- Cảm ơn anh nhé.Anh ko trả lời, tôi thì cứ ngóng mãi, đợi mãi, chờ mang đến khi bi lụy ngủ quá cần đầu óc lơ mơ rồi, mồm bước đầu lẩm bẩm nói linh tinh:- Cảm ơn vì lúc này anh giúp em ấy.- …- không có anh nghỉ ngơi đây, em lừng khừng phải làm thế nào nữa. Từ lâu em không cho là mình thành ra như hiện thời đâu. Giờ chạm mặt nhiều chuyện quá bắt đầu biết bản thân còn may thật, may mà bao gồm anh ngơi nghỉ đây.- …- tuy vậy mà em nói thiệt với anh loại này, anh đừng mắng em nhé. Em không muốn thi đại học nữa đâu.- Sao lại không muốn?- Em mong được quay trở về học năm hai như trước đó ấy. Hai năm nữa là được ra trường, lúc ấy mới kiếm tiền cấp tốc được. Bây giờ học thêm bốn năm nữa, không biết lúc nào mới xong.- Em ước ao kiếm tiền có tác dụng gì?- Để mua lại được nhà cũ của em.Khi tôi nói kết thúc câu này, thiệt sự là bi ai ngủ lắm rồi phải không nghe được gì nữa, chỉ nhăn răng ra cười cợt hì hì với anh rồi nhắm đôi mắt ngủ luôn. Tôi nhớ với máng trước khi thiếp đi, hình như anh bao gồm nói vài ba câu nào đó nhưng sáng sủa mai tỉnh dậy thì chịu, tôi thiết yếu nhớ được, sau rồi cũng quên luôn.Ngày hôm sau, shop chúng tôi vẫn nghỉ ngơi quê để lo xây nốt đoạn tường rào bị lắp thêm xúc phá hỏng, lúc đầu cứ tưởng mấy ngày nữa mới ngừng nhưng may sao đến chiều tối hôm ấy thì cũng dứt được gần như là gọn cả rồi. Tôi định sống lại cho tới khi kết thúc hẳn mà lại nghĩ nếu nhằm mình Phong về Hà Nội, loại gì chưng Nhân cũng mắng anh, nhưng anh sống lại thuộc tôi thì lại đề nghị nghỉ bài toán thêm vài ngày nữa, gắng là sau cuối đành nhờ chưng gái chú ý hộ rồi để trên xe về.Trước khi chúng tôi về Hà Nội, anh còn đưa cho bác gái một xấp tiền dày, Phong bảo tiền này là túi tiền xây tường rào, gửi chưng gái để trả mang lại thợ hỗ trợ cho vợ chồng tôi.Bác gái tôi quyết ko nhận, cứ dúi lại vào tay anh:- nhì đứa về quê lo được nhiều việc nắm là xuất sắc rồi. Tiền này cháu gắng đi, tiền công thợ cháu trả hết rồi còn gì. Hiện giờ nhà bác chỉ còn lại từng con nhỏ nhắn Thiên thôi, mày chưa phải cho bác, sau cứ đối xử thật giỏi với nó là được. Nó niềm hạnh phúc thì phụ huynh nó nhắm mắt mới yên lòng.- Vâng, chưng cứ yên tâm. Thỉnh thoảng vợ chồng cháu sẽ trở lại viếng thăm bác, còn tiền này là của bà xã cháu biếu bác, chưng nhận đi cho bà xã cháu vui. Giờ Thiên coi như còn mỗi bác là ruột giết thôi, bác cứ để vợ cháu lo cho bác, như vậy thì Thiên mới thoải mái được.- dòng con bé bỏng này…Anh nói thế cho nên bác gái không từ chối được, cuối cùng đành nên cầm tiền tài anh. Trước thời gian lên xe bác bỏ gái cứ rứa tay tôi mãi, bảo số tôi khổ bởi mồ côi sớm dẫu vậy may sao ông trời bù lại, mang đến tôi một người ông chồng tốt như Phong. Chưng còn dặn tôi về nhà chồng phải nghe lời ck và gia đình chồng, bảo gặp được tín đồ như Phong là phúc phần của tôi, tôi bắt buộc cố mà lại giữ lấy.Ngồi bên trên xe về Hà Nội, suốt cả chặng đường dài tôi cứ nghĩ về mãi, nghĩ về mãi về lời của bác gái nói. Tôi quay đầu nhìn anh, phát chỉ ra anh so với những thời gian trước đây cửa hàng chúng tôi quen nhau không khác những lắm, vẫn điềm đạm và giỏi bụng với toàn bộ mọi người, chỉ là một người đàn ông hoàn hảo nhất như thế, gật đầu đồng ý lấy tôi liệu có phải là thiệt thòi quá không?Tôi lưỡng lự nữa, nhưng mà tôi hiểu rất rõ một điều: người rất có thể giúp tôi tớ lại toàn bộ những gì đã mất, chỉ cần anh thôi.- Anh ơi, em mời anh đi ăn uống lẩu riêu cua được không?Phong đang lạng lẽ lái xe, tự nhiên và thoải mái nghe tôi nói gắng mới xoay đầu lại, hỏi tôi:- Sao tự nhiên lại mời ăn lẩu riêu cua?- tự nhiên và thoải mái em thèm.- Em thèm thì liên quan gì đến việc mời tôi?- Thì là 1 trong công đôi vấn đề đấy, em ý muốn cảm ơn anh mà tiện lại thèm luôn luôn lẩu riêu cua, vậy nên mời anh đi nạp năng lượng luôn. Anh bao gồm đi không? Em biết một chỗ có lẩu riêu cua ngon cực, ngay mặt đường mình về thôi.- Ở đâu?- Hà Đông ấy. Anh cứ đi đi, tý em chỉ cho.- Ừ.Tôi cứ đinh ninh là anh đã đồng ý rồi thì mẫu mã gì mình cũng được ăn no bụng món lẩu mà tôi thích, cơ mà mà thời điểm còn chưa kịp đến Hà Đông thì thoải mái và tự nhiên anh nhận được một cuộc smartphone của công ty, dường như có việc gấp nào đấy nên bữa ăn hôm ấy phải hủy bỏ.Mẹ ông chồng thấy tôi về nhà 1 mình thì có vẻ không vui, bà nhìn chăm bẳm tôi từ đầu đến chân mấy lượt rồi mới nói:- núm thằng Phong đâu, nó đi đâu nhưng không về cùng rất chị?- Anh ấy vừa đến công ty có không nhiều việc mẹ ạ. Chắc chắn giải quyết chấm dứt thì anh ấy về ạ.- cứng cáp mấy ngày lúc này ở bên dưới quê không đi làm việc nên vấn đề chất gò lại, giờ phải thức đêm để giải quyết chứ sao.Có bố ông xã ở nhà cần mẹ chồng tôi ko đay nghiến tôi nhiều, chỉ kể tới thế. Bác Nhân nghe dứt cũng vùng lên hỏi tôi:- Thế câu hỏi ở bên dưới quê sao rồi con? Xây lại kết thúc hết chưa?- Gần xong xuôi hết rồi bố ạ. Tường xây lâu rồi, mục hết yêu cầu đổ. Buộc phải xây lại mới tía ạ.- Ừ, giờ thằng Phong là ông chồng con, những việc ấy cứ nhằm nó lo.Mẹ ông xã tôi nghe cố kỉnh lại nói:- Ông xuất xắc nhỉ? Nó còn quá trình ở bên trên này nữa, hôm nào cũng đi nhanh chóng về khuya ráng không thương nhỏ thì thôi, bài toán xây tường thì cứ thuê thợ về là được rồi, bắt nó lo hết làm gì.- câu hỏi nhà nước ngoài nó đề nghị lo, giờ nhỏ Thiên chỉ với một mình, không lo ngại cho vk thì lo đến ai?- Việc gì cũng đổ không còn lên vai thằng Phong, giờ nó con cái chưa có, phải làm cho nó giữ sức mạnh để còn tồn tại con nữa. Vợ ông chồng nó lấy nhau hơn tư tháng rồi đấy, ông không thấp thỏm có cháu bế à?Nhắc cho chuyện bé cái, dường như bác Nhân vẫn muốn có con cháu bế lắm rồi yêu cầu cũng không nói gì nữa, chỉ tảo sang bảo tôi:- Lo xong việc sinh sống quê rồi thì được rồi nhỏ ạ. Đi rửa khía cạnh mũi bộ hạ rồi xuống ăn uống cơm, mẹ vẫn nhằm phần cơm nhỏ trong nhà bếp đấy.- Vâng ạ.Tôi cứ suy nghĩ mẹ chồng chỉ nói nỗ lực rồi thôi, ngờ đâu mấy ngày sau khi các bạn đi vắng vẻ hết, bà new gọi tôi ra phòng tiếp khách nói chuyện. Tôi chưa kịp hỏi có câu hỏi gì thì mẹ ck đã báo cáo trước:- Thế hiện nay chuyện vợ ck chị sao, chị nói tôi nghe coi nào?- Không, vợ chồng con có sao đâu mẹ, con với anh Phong vẫn thông thường ạ.- bình thường sao mãi chẳng thấy chửa đẻ gì? hay là có câu hỏi gì nặng nề nói?- không ạ.- Tôi thấy người ta cưới tháng trước, tháng sau tất cả bầu luôn. Cố gắng mà chị xem, chị với đàn ông tôi rước nhau cũng mấy mon rồi chứ ít gì. Không thấy cồn tĩnh gì là sao, tốt là vợ ông xã chị vẫn kế hoạch?Tôi không dám nói với mẹ ck chuyện đến giờ tôi cùng với Phong vẫn chưa quan hệ cùng với nhau, hại bà biết được thì chắc chắn là sẽ làm um lên, cơ mà mà cứ kéo dài thế này mãi cũng ko được. Cầm cố là tôi đành vâng vâng dạ dạ:- không ạ, vợ ông chồng con không kế hoạch gì cả bà bầu ạ. Chắc là tại… sinh hoạt chưa điều độ ấy ạ.- Đấy, như bạn ta thì tẩm té cho chồng, thấy dòng gì tốt là nấu bếp cho ông xã ăn. Đêm chồng về muộn thì phải ghi nhận đường nấu đồ ăn cho nó lót dạ, chị thì hôm nào cũng chỉ biết trải ra ngủ, ck về lúc nào thì cũng không biết.- Vâng.- Chị coi làm nuốm nào thì làm, nhị tháng nữa nhưng mà không chửa đẻ gì thì chị đừng bao gồm trách tôi. đơn vị tôi chỉ bao gồm mình thằng Phong là bé trai, chị đừng nhằm nhà tôi nên tuyệt tự.- Vâng con biết rồi bà mẹ ạ.Tôi cùng với mẹ ck vừa nói đến đó thì Thanh mở cửa bước vào nhà, thấy mẹ ông xã đang “dạy dỗ” tôi, em ông xã hôm ấy trường đoản cú nhiên tốt bụng lại nói đỡ cho mấy câu:- Gớm, gì mà không tới cửa đang thấy mẹ nói chuyện tuyệt từ bỏ rồi thế. Cả nhà ấy vẫn đang còn trẻ thì nhàn hạ rồi đẻ chứ gì đâu mà người mẹ cứ giục.- ko giục thì sao, tao già rồi bắt buộc tao lo âu muốn gồm cháu bế.

Xem thêm: Cách Reset Điện Thoại Iphone Như Máy Mới Mà Ai Cũng Có Thể Làm Được

Còn mi nữa, học tập mà không ung dung rồi ra trường có chó nó lấy.- Xùy, bé không lấy ck đâu, mẹ chưa phải dọa mất công.Nói xong, Thanh quay sang bảo tôi:- Chị Thiên đi lên phòng em nhờ vào tý. Mấy môn triết học chống mặt dã man, lên dạy em tý.Tôi đang chưa chắc chắn mô tê triết học gì thì vẫn thấy Thanh kéo tay tôi tăng trưởng phòng, vừa ngừng hoạt động lại nó đang nói:- Gớm suốt ngày nghe mẹ cằn nhằn điếc cả tai, chị và đúng là tài thật, hôm nào thì cũng nghe được.- Sau em đi làm việc dâu cơ mà xem, bị bà mẹ mắng vẫn đề xuất nhăn răng ra cười ấy.- Thôi nhận thấy viễn cảnh làm cho dâu của người mẹ sợ rồi. Thà ở cụ còn hơn, gặp phải bà mẹ chồng như bà mẹ mình chắc chết.- chết gì mà lại chết, chị vẫn còn đấy sống nhăn răng trên đây này. Tại chị em thương anh Phong quá phải mới thế.- Ôi giời, còn cần nói. Từ nhỏ tuổi đến lớn, gặp ai cũng khoe “thằng Phong nhà tôi, thằng Phong bên tôi”, trong mắt bà bầu anh Phong là số 1, con cái trên đời này sẽ không ai giỏi bằng con trai mẹ đâu. Thế cho nên mẹ mới nghiêm ngặt với chị đấy.- Ừ, chị biết mà. Thay môn triết học tập đâu, đưa đây chị xem. Nhưng nói trước là cách đây không lâu chị đi học, môn này là ngớ ngẩn nhất đấy. Xin gãy lưỡi thầy mới cho qua đấy.- Nói cố kỉnh mà cũng tin. Ai thèm hỏi chị môn triết làm gì.- vắt có vấn đề gì nhưng mà kéo chị lên đây?- Định nhờ hỗ trợ tư vấn tình cảm đây. Các bạn kia tỏ tình với em rồi.- Hả? Tỏ tình rồi á?- Ừ, giờ có nên dìm lời không? Em bảo để em để ý đến đã bắt buộc chưa nói gì cả, các bạn ấy cũng bảo chúng ta ấy đợi.- nhận chứ, tội gì ko nhận? Trai mang đến miệng là đề xuất nhận, nhưng mà mà tự từ, để kiêu tý đã, nhận lời mau chóng quá này lại nghĩ mình dễ dãi.- Công nhận. Rứa bao thọ nữa em nhận lời thì được?- một tuần lễ nữa.- cố em đợi một tuần nữa.Từ khi em ông chồng hay nhờ tôi bốn vấn chuyện yêu đương của nó với bạn kia, quan tiền hệ của tớ với Thanh nâng cấp đáng kể. Hiện giờ Thanh tất cả vẻ tin tưởng tôi rộng một chút, nó vắng lặng một lúc, lát sau tự nhiên lại bảo tôi:- bằng hữu không có sở trường gì cả. Em chỉ biết anh Phong thích ăn canh cá khoai thổi nấu chua thôi.- Hả? Sao thoải mái và tự nhiên lại nói mấy bài toán đấy với chị?- hôm trước chị chẳng bảo ý muốn biết sở thích của bạn bè còn gì. Anh ấy từ bé dại đến béo không thích gì đâu, chỉ biết mỗi học thôi.- À… thế ngày trước anh Phong đã có tình nhân lần làm sao chưa?Thanh tròn ánh mắt tôi:- thoải mái và tự nhiên chị hỏi tình nhân anh ấy làm cho gì, đằng như thế nào giờ cũng lấy chị rồi mà.- Để biết tình địch chứ làm những gì nữa. Em không nghe câu tình nhân cũ luôn là mối đe dọa lớn tốt nhất của hôn nhân gia đình à?- Ừ. Cũng đúng. Trong khi anh Phong cũng có thể có người yêu một đợt rồi, tuy nhiên em lưỡng lự đó là ai. Chỉ thấy anh Phong để ảnh bà ấy trong máy tính thôi, gồm lần mới nhìn lướt qua cái, ông ấy gập máy vi tính luôn. Chả biết mặt mũi nắm nào.- Ừ, biết rứa là được rồi. Đi làm cho hình Doremon không?- Làm ở chỗ nào cơ?- ngày hôm trước anh Phong mua cho chị một bình mèo mới, 1 mình chị loay hoay mãi ngần ngừ làm, em biết có tác dụng không?- Để em thử xem.Thế là, cả giờ chiều hôm đó tôi cùng với em chồng ở lì bên trên phòng để triển khai lại bình mèo hình Doremon giống mẫu bình cũ của phụ huynh tôi. Hai bà mẹ làm mãi ko được, ở đầu cuối phải đợi đến tối Phong về, anh làm cho đoạn râu với mắt cạnh tranh nhất nữa thì mới xong.Thanh cười toe toét nuốm bình cat đưa đến tôi, nó nói:- Đấy, đền lại mang đến chị nhé. Như nhau cái cũ luôn.- Ừ, đẹp nhất hơn. Doremon này sẽ không béo núc ních như bé cũ.- Nghe bảo cát này là cát như mong muốn đấy, về tối chị ngủ nhớ vứt đầu chóng ấy, sau biết đâu lại may mắn đậu đại học.Phong ngồi bên cạnh, nghe cụ thì cau mày:- Đậu đại học không hẳn vì may mắn, toàn nói vớ vẩn.- Anh cứ làm như ai ai cũng giỏi như anh ấy, trước em thi đh còn yêu cầu tung đồng xu để chọn trắc nghiệm đấy. Mà lại đi thi như mong muốn tý cũng được chứ sao, chị Thiên thấy đúng không?Tôi gật gật gù gù:- Công nhận, trước chị đi thi cũng lấy viên tẩy viết A, B, C, D xong xuôi tung. Mặt nào lăn lên trước thì chọn mặt đó.Chồng tôi trước thi đh còn được sát điểm hoàn hảo luôn, ngoài ra thang điểm 30 cơ mà anh được 29,5 thì phải, mà lại mà vì chưng anh học giỏi quá cần chưa nhập trường đã được một trường khác bên Úc gởi thư mời đi du học. Tiếng thấy tôi cùng với Thanh thủ thỉ thi đại học toàn đẳng cấp may rủi ro như này, Phong chỉ biết bất lực quan sát hai bà mẹ chúng tôi.Thật ra, tôi nói là nói cố thôi chứ phiên bản thân tôi cũng thiếu tín nhiệm vào vận may của chính mình lắm. Tôi vẫn quyết vai trung phong ôn luyện từng ngày, trong tâm địa chỉ mong muốn mình có thể đậu được đh lại, tuy thế mà đúng vào trong ngày tôi đi thi thì lại xảy ra chuyện.Hôm đó, tôi dậy rất sớm để sẵn sàng đồ đạc đi thi, anh chị không một ai biết tôi thi lại đại học nên có thể nghĩ tôi với Phong có vấn đề phải ra ngoài. Anh chở tôi đến vị trí thi từ bỏ sớm bởi sợ tắc đường, còn dặn dò tôi cứ thoải mái và dễ chịu làm bài, đậu xuất xắc trượt ko quan trọng.Tôi gật đầu cứng nhắc với anh rồi new quay sống lưng đi vào trường. Ráng mà còn chưa kịp tắt điện thoại cảm ứng thông minh để vào phòng thi thì bao gồm số lạ hotline đến.Tôi tắt đi mấy lần những người dân kia cứ call mãi, sau cuối phải bấm nghe máy. Không ngờ, vừa alo một chiếc thì đầu dây vị trí kia đã tá hỏa nói:- bạn ơi, người nhà bạn đang bên trong viện cấp cho cứu, mình rước số điện thoại của doanh nghiệp ở máy của chị ấy ấy. Chúng ta đến cơ sở y tế 108 cấp tốc lên nhé.
Bài viết liên quan

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *